TỔ VẬT LÝ - TIN HỌC - CÔNG NGHỆ - TRƯỜNG THPT TÂN LÂM - CAM LỘ - QUẢNG TRỊ - KÍNH CHÀO QUÝ THẦY CÔ GIÁO, QUÝ PHỤ HUYNH VÀ CÁC EM HỌC SINH

TRI ÂN 12B2

NÉT BÚT TRI ÂN 
                     TẬP THỂ HỌC SINH LỚP 12b2 Khóa 2012

              CẦU VỒNG NỐI

   NHẮN NGƯỜI QUA SÔNG
               Sáng tác: GVCN 12B2 (Khóa 2012)
Qua sông có nhớ thương đò         
Xa trò nỗi nhớ của thầy nao nao
Được ngồi học giữa trường cao
Còn thương trường lá cạnh ao quê nhà
       
           Lớn khôn đành bước chân xa
          Học trường phố hãy thiết tha trường làng
          Đủ lông chim phải ra ràng
          Nhớ tên mình đó trên bàn học xưa

Vết mực đổ hẳn chưa mờ
Đường còn trơn những buổi trưa bùn lầy
Hỡi người xưa cũ ngồi đây
Có còn nhớ đến người thầy năm xưa ?
                 GVCN  longle20982@gmail.com
                                  

NGƯỜI THẦY NĂM XƯA
                                                     Tác giả; Hoài Thu 12b2

Ngày xửa ngày xưa, trên mái trường tân lâm xinh tươi có một đàn chim ca hát chào mừng thầy giáo chủ nhiệm mới. Thiên sứ đã giao nhiệm vụ cho thầy phải đưa những cô, cậu bé lần lượt lên đò sang bờ bên kia của biển thức và đỉnh cao của thành đạt… Đều đặn hằng năm, thầy giáo ấy lại đón rồi đưa, lại chắp thêm đôi cánh cho những khoá học trò vừa ngoan vừa dễ thương vã hãy còn ngây ngô khờ khạo bay vào bầu trời xanh… Và giờ đây, khi những năm cũ đã qua, năm nay thầygiáo đó lại tiếp tục đưa tôi – một đứa học trờ nhỏ đến bến bờ vô tận của tri thức
Chắc các bạn đang thắc mắc không biết thầy giáo mà mình muốn nói đến là ai phải không? Không phải để các bạn chờ lâu. Đó chính là giáo viên chủ nhiệm lớp 12b2 – thầy Lê Công Long – người cha thứ hai mà thiên sứ đã mang đến cho chúng tôi.

n tượng đầu tiên của tôi về thầy là nụ cười vô cùng dễ mến, khi nhìn thầy chắc không ai có thể đoán được tuổi thật của thầy. Tôi đã nghe các anh chị khoá trước kể lại thầy giảng bài rất hay và rất gần gũi với học trò, ngày đầu tiên học với thầy thì tôi đã chứng thực ngay được điều đó. Thầy giảng bài rất  sôi động cùng với nhiều ví dụ khá là thú vị đã cuốn hút tôi vào những mớ công thức vật lý hỗn độn, mà bây lâu nay tôi rất không thích lắm cách giảng cua thây rât hay khiến nó đi vào đầu tôi như một phép thần kì vậy. Đó là ấn tượng ban đầu đế rồi từ những ấn tượng này đến ấn tượng khác tôi lại càng hiểu và dành những tình cảm cho thầy hơn. Không biết là thầy có cảm nhận được những tình cảm của chúng tôi không nhỉ? Chắc là không đây. Tình cảm đó là sự biết ơn từ những bài học thầy đã dạy cho tôi, là lòng kính trọng, sự ngưỡng mộ về lòng nhiệt huyết và tình yêu với sự nghiệp “trồng người” của thầy. Cũng là tình cảm của một đứa con gái dành cho cha của mình. Tình cảm đó cứ mãi ấp ủ trong tôi rất nhiều, nhiều tới nỗi tôi không biết phải bắt đầu và kết thúc như thế nào nữa… Tôi không phải là một đưa học sinh giỏi môn văn, nhưng bài văn tôi viết ra có thể coi là khá nếu không nói là quá tệ. Dù trong lòng tôi có rất nhiều tình cảm dành cho thầy nhưng tôi vẫn không thể viết ra một bài văn hay bất cứ cái gì đó hoàn chỉnh để có thể nói hết được tình cảm của tôi dành cho thầy  được. Việc duy nhất mà tôi có thể làm được bây giờ là ngồi đây, viết lên những dòng chữ này để có thể nói lên tất cả tình cảm, suy nghĩ xuất phát từ tận đáy lòng mình.

Từ trước tới nay, tôi là một cô bé không thích học môn  chút nào, nhưng từ khi được thầy dạy thì những công thức vật lý luôn hiện lên trong đầu tôi thật ngân nắp và tuyệt hơn  bao giờ hết. Thầy như là người mở ra một cánh cửa mới cho tôi về môn  và từ đó tôi cảm thấy mình yêu thích nó hơn và bắt đầu muốn trở thành một nhà vật lý học.nhưng đó chỉ là  ước mơ mà tôi chỉ có thể ấp ủ
Không chỉ là thầy giáo đối với tôi cũng như toàn thể các bạn 12b2, thầy như là người anh cả chỉ bảo cho chúng tôi rất nhiều điều. Thầy luôn lắng nghe và luôn cho tôi những lời khuyên để tôi có thể biết mình làm gì.đôi khi thầy mắng mỏ trách phạt chúng tôi nhưng quan trọng hơn hết là tình cảm thâỳ dành cho chúng tôi.đó có lẽ là những bài học quý giá mà chúng tôi cần trân trọng. Đã có nhiều lần tôi nói chuyện với thầy và qua mỗi lần như vậy tôi thấy mình trưởng thành lên nhiều lắm. Đó là sự lạc quan vui vẻ, tấm lòng vì người khác và quan trọng nhất là phải luôn sống thật với lòng mình.

         Đó là toàn bộ tình cảm của tôi đối với thầy. Còn bạn thì sao? Bạn chắc phải có một thời cắp sách tới trường, dù là ở đâu, dù là bao lâu thì chắc chắn bạn cũng có những kỉ niệm về trường lớp, tầy cô, bạn bè. Kỉ niệm vui buồn, hồi ức về thầy cô, bạn bè đều đáng để nhớ và trân trọng biết bao. Có lẽ, khi còn ngồi trên ghế nhà trường không ai trong chúng ta cảm nhận hết được hơi ấm từ tình bạn, từ nhưng lời khuyên răn của những tâm hồn trên bục giảng. Một số người trong chúng ta thấy những lời răn đe trách móc của thầy cô là thừa và lấy làm khó chịu vì tất cả những điều đó, chỉ muốn nhanh thật nhanh tốt nghiệp để bay xa thật xa những ngày tháng gò bó bên những người thầy với tấm bảng đen – phấn trắng. Nhưng, khi đã xa, bạn sẽ nhận ra rằng mình đã đánh mất một thứ rất giá trị trong cuộc đời. Chẳng còn những lời răn đe, chẳng còn trách phạt và chẳng còn thể “lớn” thêm được nữa. Không còn những hướng dẫn trong cuộc đời, chúng ta phải tự học hỏi, tự rút ra kinh nghiệm từ những bài học có thật trong cuộc sống và những bài học trong thực tế của cuộc sống thì không còn khô khan nữa, nó sinh động, nó nông nổi và chúng ta không còn nhiều cơ hội làm sai, vì khi làm sai chúng ta phải trả giá chứ không đơn giản là lời nhắc nhở ngọt ngào vô hại. Đến khi đó, bạn mới hỏi “Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa…”. Lúc đó phải chăng là muộn lắm không? 

         Hãy quý trọng những năm tháng học trò, hãy cố gắng tận hưởng khoảng thời gian hạnh phúc nhất đời mình.  thể bạn không tin tôi, nhưng những thầy cô đang đứng trên bục giảng kia, họ không chỉ có bảng đen và phấn trắng, họ còn có tình yêu vô bờ dành cho những học sinh của mình. Họ có cái gọi là tâm huyết với mỗi phần tương lai nhỏ bé. Chịu khó cảm nhận đi chắc chắn bạn sẽ cảm thấy một định hướng cho tương lai của mình từ nơi thầy cô vì những bài học và lời răn dạy sẽ giúp ta lớn lên, mạnh mẽ, sẽ góp nhặt được những điều cho cuộc sống và những va chạm thực tế cho cho cuộc đời phía trước. Hãy sống hết mình cho những năm tháng quý báo mà các bạn sẽ có, đang có và đã các bạn nhé!…
Cuối bài viết này, em xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất tới các thầy cô đang đứng trên bục giảng khi ngày 20/11  đến, em mong các thầy cô có nhiều sức khoẻ, hạnh phúc và gặt hái nhiểu đoá hoa tươi thắm trong sự nghiệp “ươm mầm xanh cho đất nước” của mình, đặc biệt là thầy  đi suốt cùng chúng em trong  năm học vừa qua….!!!
                                               
                                                                           Tân Lâm, tháng 4/2012
                                                                      Hoài Thu 12b2 (Khóa 2012)

                                 

       GIÓ SÂN TRƯỜNG
                                                              Bá Tuấn: 12b2
                   Có cơn gió thoảng qua sân trường vắng
                   Cuốn lá vàng rơi , cuốn tuổi học trò 
                   Mang hơi nực và nỗi buồn sắp đến
                   Cho lũ trò tinh nghịch....biết xót xa
                                  
                                  Đoá phượng vĩ mùa hè đang chớm nở
                                  Cùng mùa thi rộn rã sắp bắt đầu
                                  Ai cũng mong mình là người luôn chiến thắng
                                  Để được kiêu, cùng trang lứa học trò

              Tuổi mộng mơ thường vô tâm là thế
              Có bao giờ để ý đến người ta
              Ai cũng có một thời yêu không dám ngỏ
              Ngày chia tay ... ôm kỷ niệm thủa đến trường
                                                            Đào Bá Tuấn12b2 (Khóa 2012)
 Hi đẹp quá he!!!


BIẾT CÓ BAO GIỜ
Dòng sông lớn dần theo năm tháng
Người lái đò tóc bạo theo thời gian
Đưa người khách sang sông
Đưa khát vọng vào bờ
Nhưng biết có bao giờ
Người khách
Quay đầu ngó lại!!!
                                                                                          Lê Thị Nhớ 
Ê!! Sao mấy đứa này ngồi bùn rủ rượi vậy ta!!


SÂN TRƯỜNG MÙA LÁ RỤNG
Mùa thu lá vàng rơi, sân trường nắng lung linh
đường xôn xao tới trường hàng nón trắng nghiêng nghiêng
mùa thu xanh ngắt bầu trời ngàn hoa lá rung rinh
ngập ngừng trong ánh mắt bâng khuâng khi chiều thu
nhớ mái trường yêu dấu với bao mộng ước
mái trường thân thiết bâng khuâng chiều thu
mùa thu thay lá vàng sân trường lá thu rơi
đường vui bao phố phường tà áo trắng bay bay
mùa thu trong tiếng cười hàng me nói với ai
mùa thu mang nỗi nhớ...
nhớ khi mùa thu tới lá rơi sân trường
nhớ những tà áo trắng bay bay trong thu chiều
nhớ mái trường yêu đấu với bao mộng mơ
mái trường thân thiết bâng khuâng chiều thu...


Mình bực cái con Yến này quá đi, tự dưng nổi hơn cả mình nữa chứ!

Này Nhớ mi coi mấy thằng lớp mình điệu chưa tề!!

Sao buổi học này chẳng thấy thú vị chút nào hết àh!

               CHUYẾN XE ĐÒ
Chiều Tân Lâm nắng nghiêng tà áo trắng
Ánh mắt người xa thẳm buổi hoàng hôn
Chiều năm xưa qua đồi anh đứng ngóng
Tiêng xe đò thổn thức nỗi hoài mong
Giữa chiều mưa đong đưa ngàn nỗi nhớ
Chuyến xe đò ai đứng đó chờ ai

                           (còn nữa.....chưa nghỉ ra hihi các bạn thêm tiếp nhé! )
                Một chút ngẫu hứng của thầy chủ nhiệm

THẦY GIÁO VÀ LỚP MÌNH
  Thầy hay gọi lớp mình
  Định cư toàn phù thuỷ
 Lớp mình cười thủ thỉ
  Thầy là “numberone”
                                   Lớp mình hay thở than
                                    Học hành toàn biến hoá
                               Lớp mình khi bé nhỏ
                               Lúc thì thành cụ non
                 Lớp mình cười rất giòn
                Một ngày vui không đủ
                Lớp mình oai lắm chứ
               Ước mơ ngập đất trời
                                  Thầy thích lớp mình cười
                               Thích nghe lớp mình kể
                                 Chuyện dự định ngày mai
                       Lớn lao và oai thế
               Lớp mình hồng trang vở
                       Những điểm mười sinh ngoan
             Lớp mình yêu thầy nhất
                Thầy là cha chúng con.....

              Nơi đâu cũng có người tài
              Thế mà lại có một vài người hư
                                     
Thầy em mượn cái ngôi nhà tri thức lên lớp chụp kỷ niệm chút mà!
                                              
Cái thằng Tân đẹp trai mà kiêu, mình nhìn nó mà nó chẳng thèm nhìn mình!
Ê! Cô Thắm dịch sang trái chút để có mặt thầy trong ảnh chứ!
Thầy ơi đèn nháy cúa em bị cháy rồi!

Cái dây nơ này tụi em mua tại Cam Lộ đó thầy

Thầy ơi ai đang bán nước kìa thầy!

Em đo cho chuẩn xác không tối thầy Hùng cắt điện lớp thầy đó!

Ê lớp mình ai chơi trò đẩy gậy thế?


LỚP 12 B2 - GVCN: LÊ CÔNG LONG
1/ Báo cáo công tác chủ nhiệm tháng 9
2/ Báo cáo công tác chủ nhiệm tháng 10